xa ruộng vườn, mái ấm thân thương
Thoáng nghe qua, thương ơi người cùng đường
Nhói tim đau, thương thân phận đoạn trường
Người nằm xuống, không bạn đời, không có ai
Không có ai, cận kề, không thiết thân ngậm ngùi
Anh đang ngủ vùi, sau ánh đuốc
Le lói đêm tàn, giấc nồng say.
Anh nằm xuống,
Cho vợ hiền dắt díu con thơ
Mãnh khăn tang, bay bay vuốt lệ mờ
Chiếc băng ca không di hằng nhiều giờ
Chừ yên ắng, căn phòng rộng, vắng tiếng anh
Vẳng tiếng anh, nghẹn ngào, ngõ lá rơi xạt xào
Chiếc bẫy thiên đường, chừ phải bỏ
Xin vẫy tay chào, giã biệt dương gian.
Lửa đã bùng phát anh thấy không anh?
Bạn bè nhiều lớp sẽ tiễn đưa anh
Dù trời còn khuya, đuốc đã khơi mau
Hồn anh bốc cao, tỏa ngời sáng
Địa ngục chìm đắm, cửa sẽ mở toang
Kìa bầy dạ quỷ phấn khích máu tanh
Giờ này gặp anh, bồn chồn chạy quanh
Vía chúng kinh, phải van xin ngàn kiếp ngàn đời.
Anh nằm xuống,
Giống nẩy mầm lúa sẽ thêm xanh
Đất ôm anh, cây tươi sinh quả lành
Nước hôn anh, như sương mát đầu ghành
Trời lại sáng, sẽ rạng ngời, đón ánh mai
Én đem Xuân, gọi bầy
Khắp xóm thôn trẻ đùa
Thương cho phận đời nghiệt ngã
Xa lánh thiên đường cho đời mênh mang.
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/hat-cho-mot-nguoi-nam-xuong-trinh-cong-son-le-thu.nv6-lzlP2j.html